Lưu trữ Blog

Thứ Tư, 4 tháng 2, 2015

Tóm tắt Thiên Long Bát Bộ bản mới nhất (Kim Dung sửa năm 2009) - Phần 5 - Tiêu Phong, Hư Trúc và Đoàn Dự gặp nhau

3 anh em Tiêu Phong, Hư Trúc và Đoàn Dự gặp nhau


Lúc này, ở dưới chân núi Thiếu Thất, nhóm người của Mộ Dung Phục đang đánh nhau với môn phái Tinh Tú do Đinh Xuân Thu cầm đầu. Đoàn Dự cũng đi ké trong đoàn của Mộ Dung Phục, chỉ bởi vì Vương Ngữ Yên ở đó.
Mộ Dung Phục sở dĩ mò đến đây là để gửi một bức thư của Dịch Đại Bưu cho người Cái Bang, nói về việc quốc vương Tây Hạ mở hội thi tài kén rể cho công chúa. Không ngờ lên đến núi Thiếu Thất lại gặp phái Tinh Tú, hai bên lời qua tiếng lại, liền lao vào đánh nhau.
Mọi người biết tin nhà Mộ Dung đang đánh nhau với phái Tinh Tú, liền ầm ầm từ trên núi chạy xuống, kể cả các nhà sư Thiếu Lâm. Hai bên đánh nhau nhìn thấy thế thì tạm ngừng tay.

Đúng lúc này, các nhân vật thủ lĩnh của Cái Bang xuất hiện, họ đều đi ngựa rất hoành tráng, khác hẳn với bản chất và hành vi thường ngày của dân cái bang. Đi cạnh bang chủ Trang Tụ Hiền là A Tử.
Nguyễn Tinh Trúc nhìn thấy A Tử, trong lòng vui khôn xiết, nhưng lại thấy A Tử dường như đã bị mù, trong lòng lại đau khổ khôn xiết.
A Tử cũng có nghe nói bố mẹ mình đang ở đấy. Nhưng đang có Đinh Xuân Thu ở đây. Trò vui không thể bỏ lỡ. Nàng liền lớn tiếng gây sự với Đinh Xuân Thu để trả thù vụ làm mù mắt mình hôm trước. Đinh Xuân Thu vừa mới định trả lời thì đã thấy Trang Tụ Hiền lao đến đánh. Chưởng lực của Trang Tụ Hiền vốn không tầm thường, lại kết hợp với độc thủ cơ bản của phái Tinh Tú mới học được của A Tử, nên phần nham hiểm và độc địa lại tăng gấp bội. Thế nhưng Đinh Xuân Thu kinh nghiệm chơi xấu, tiểu xảo và kĩ năng khi giao chiến đều hơn Trang Tụ Hiền nhiều. Chỉ vài chiêu là lão ta đã bắt được A Tử.
Trang Tụ Hiền thấy thế, sợ quá, vội lạy Đinh Xuân Thu xin tha mạng cho nàng. Đinh Xuân Thu bắt hắn ta phải nhận mình làm sư phụ, Trang Tụ Hiền đồng ý luôn.
Đinh Xuân Thu thích chí, liền sai Trang Tụ Hiền tiến lên đánh chết Huyền Từ phương trượng. Trang Tụ Hiền hung hăng xông lên luôn.

Huyền Từ phương trượng, cực chẳng đã, đành phải giao chiến. Ông muốn lĩnh giáo Hàng Long Nhị Thập Bát Chưởng và Đả Cẩu Bổng Pháp của Cái Bang. Thế nhưng ngoài Tiêu Phong ra, lúc này có ai biết hai môn công phu đó đâu. Trang Tụ Hiền tỏ ra hết sức lúng túng, không biết phải đánh với nhà sư này như thế nào đây...

Đúng lúc này thì Tiêu Phong xuất hiện, cùng với 18 kị sĩ Khất Đan hộ vệ, trông thật là oai phong.
Thì ra Tiêu Phong đi tìm A Tử, nghe ngóng được thông tin nên mới tìm tới đây.
Chàng vừa nhìn thấy A Tử đang bị Đinh Xuân Thu khống chế, liền tiến tới, dùng Hàng Long Nhị Thập Bát Chưởng đánh ra vài chiêu. Đinh Xuân Thu sợ hãi phải buông A Tử ra để chống đỡ. Tiêu Phong thuận thế cướp luôn A Tử lại.
Du Thản Chi chật vật mãi mà không đánh lại Đinh Xuân Thu, còn Tiêu Phong vừa ra chiêu đã đẩy lui địch thủ. Không biết bao nhiêu người trong Cái Bang vẫn còn bụng luyến tiếc tài năng của chàng. Thế nhưng giờ đây, làm sao có thể mời chàng quay lại làm bang chủ được nữa.

Tiêu Phong dẫn A Tử đến chỗ bố mẹ nàng, rồi định chuồn luôn. Thế nhưng quần hùng ở đây đầy người vu oán giá họa cho chàng. Trận chiến ở Tụ Hiền Trang năm xưa, chàng cũng đã gây ra bao nhiêu món nợ máu, cho nên hôm nay làm sao quần hùng có thể để chàng rời đi? Thế nhưng ai dám ra khiêu chiến với Tiêu Phong để nạp mạng mình trước? Dẫu biết là đánh đến người thứ vài trăm thì rồi Tiêu Phong cũng bị giết mà thôi, nhưng chả ai muốn là một trong số vài trăm người phải chết đầu tiên. Nói gì thì nói, sống sót qua hôm nay để về chém gió lại với đàn em cũng sướng hơn chứ!

Mộ Dung Phục lại nhân dịp này, định lấy lòng quần hùng Trung Nguyên, liền đứng ra khiêu chiến với Tiêu Phong. Trang Tụ Hiền cũng đứng ra đòi nợ máu cho cha mẹ và bác. Đinh Xuân Thu cũng đòi xông lên để trả thù vụ A Tử tuột khỏi tay mình vừa rồi.
Tiêu Phong thân cô thế cô, làm sao thoát khỏi cường địch đây?
Đúng lúc này, Đoàn Dự xông lên, tình nguyện trợ chiến với Tiêu Phong.
Hư Trúc nhìn thấy Tiêu Phong hào khí hơn người, trong lòng tự nhiên nảy sinh cảm tình. Huống chi hôm trước kết nghĩa với Đoàn Dự, đã lôi cả Tiêu Phong vào. Nay nỡ nào thấy anh em lâm nguy mà không giúp đỡ. Chàng liền xông lên với Đoàn Dự.

Tiêu Phong trong hoàn cảnh khó khăn này, tự dưng gặp được hai vị anh hùng trẻ tuổi đứng ra giúp mình. So với thảm cảnh một mình solo đánh địch ở Tụ Hiền Trang thì đúng là khoái hơn nhiều. Chàng cười ha hả, ngang nhiên vái lạy kết nghĩa với Hư Trúc, rồi 3 anh em uống một bát rượu cho máu. Thế rồi xông pha!!!

Hư Trúc lao vào đánh với Đinh Xuân Thu. Cả về nội lực lẫn võ công, Đinh Xuân Thu bây giờ thua xa chàng. Thế nhưng Hư Trúc kinh nghiệm thực chiến kém, lại không muốn giết người, cho nên cứ đánh dây dưa mãi.
Tiêu Phong lao vào đánh Trang Tụ Hiền và Mộ Dung Phục. Hai người này vất vả chống đỡ. Nhưng nếu câu giờ được khoảng nửa tiếng, đợi khi Tiêu Phong đánh hết sức lực, mệt rồi, thì lúc đó có thể tiêu diệt được chàng.
Đoàn Dự cũng nhìn ra điều này, vội chạy ra khiêu chiến với Mộ Dung Phục. Chỉ vài chiêu, Mộ Dung Phục đã đè được Đoàn Dự xuống, nhưng lại không dám thả chàng ra, vì sợ một khi Đoàn Dự thi triển Lăng Ba Vi Bộ rồi thì có trời mà bắt được. Mộ Dung Phục đang loay hoay không biết có nên giết Đoàn Dự không thì Đoàn Chính Thuần và Nam Hải Ngạc Thần lao vào cứu Đoàn Dự. Cả hai đều bị đánh hộc máu.
Đoàn Dự thấy bố mình bị như vậy, giận quá, Lục Mạch Thần Kiếm liền phát huy, đánh cho Mộ Dung Phục tơi bời hoa lá.
Tiêu Phong lúc này đã đá gãy chân Trang Tụ Hiền, ung dung đứng xem Đoàn Dự thi đấu bên cạnh. Chàng vừa xem vừa ngán ngẩm thay cho Mộ Dung Phục, nếu chàng ở địa vị thì cũng chỉ đến như thế mà thôi. Càng nghĩ lại càng biết ơn A Châu, nàng đã cứu chàng khỏi cái chết thê thảm của Lục Mạch Thần Kiếm.
Thế nhưng Đoàn Dự đến lúc này vẫn chưa thắng được Mộ Dung Phục, bởi vì chàng sử dụng cả 6 kiếm cùng một lúc, nhưng lại không biết yếu quyết ở bên trong, khiến cho Mộ Dung Phục vẫn thừa cơ tránh né được. Tiêu Phong liền khuyên Đoàn Dự chỉ sử dùng từng loại kiếm khí một thôi. Đoàn Dự nghe theo, liền ngay lập tức ép được Mộ Dung Phục vào chỗ chết. Đúng lúc chàng sắp sửa ra tay tiễn Mộ Dung Phục sang thế giới bên kia thì Vương Ngữ Yên gào lên van xin. Đoàn Dự vội tha cho Mộ Dung Phục.

Mộ Dung Phục nhục quá, định rút kiếm tự tận. Bỗng nhiên có một nhà sư áo xám bịt mặt xuất hiện, ngăn lại. Nhà sư này võ công cao cường, lại biết cả Tham Hợp Chỉ của nhà Mộ Dung, xem ra cũng không khác gì Mộ Dung Bác - cha của Mộ Dung Phục.
Nhà sư áo xám định ra tay đánh Tiêu Phong, thì bỗng nhiên lại có một nhà sư áo đen bịt mặt xông ra ngăn lại. Tiêu Phong nhận ra nhà sư áo đen chính là người đã cứu mình ở Tụ Hiền Trang.
Hóa ra hai nhà sư này đã lén lút ẩn cư ở trong chùa Thiếu Lâm đã mấy chục năm nay mà không ai hay biết. Lại thêm một vụ khó nuốt nữa đối với Huyền Từ phương trượng. Hai nhà sư này đã đánh nhau nhiều lần, tự biết tài năng ngang nhau, cho nên không đấu nữa, ra gốc cây ngồi thiền giải lao.

Lúc này, đa số người của cung Linh Thứu và các động chủ, đảo chủ đã chạy đến nơi để hỗ trợ Hư Trúc. Cả tám sư huynh đệ nhà Tiết Thần Y cũng có mặt.
Mọi người quay sang nhìn trận đấu của Hư Trúc, mãi mà chàng vẫn chưa dứt điểm được đối phương. Cúc Kiếm liền hất một bình rượu vào, Hư Trúc liền thi triển Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, luyện thành bảy tám lá Sinh Tử Phù, gắn vào người Đinh Xuân Thu. Đinh Xuân Thu chịu thua, phải giải tán phái Tinh Tú, lại phải vào trong chùa Thiếu Lâm tĩnh tu. Nếu ngoan thì hàng năm cung Linh Thứu sẽ cho thuốc giải, nếu không thì thôi.

Trận đấu võ lịch sử kết thúc, với phần thắng tuyệt đối nghiêng về đội của Tiêu Phong.

Lúc này, Huyền Từ phương trượng lại tiếp tục quay sang vụ xử Hư Trúc. Hư Trúc cởi áo ra định chịu đòn, thì hóa ra chàng lại là con trai của Diệp Nhị Nương và Huyền Từ phương trượng. Từ bé chàng đã bị ai đó bắt đi, người đó còn cào vào mặt mẹ chàng. Đó là lý do tại sao Diệp Nhị Nương suốt ngày thích bế trẻ con, vẻ mặt lại vô cùng sầu khổ.


Thì ra Đàn Anh Đứng Đầu chính là Huyền Từ phương trượng. 
Diệp Nhị Nương thấy con trai võ công cao cường, liền rủ đi tìm kẻ năm xưa đã cướp con trên tay mình để báo thù rửa hận.
Ngờ đâu người đó chính là nhà sư áo đen. Ông ta đứng dậy nói công khai chuyện tình của Diệp Nhị Nương với Huyền Từ phương trượng. Diệp Nhị Nương lúc này hối hận thì đã muộn. Giá như vừa nãy bà ta rủ Hư Trúc chuồn luôn thì có phải hay không.

Chuyện đến nước này, nhà sư áo đen liền bỏ mặt nạ ra. Người này giống Tiêu Phong như đúc. Thì ra đó chính là Tiêu Viễn Sơn. Năm xưa ông rơi xuống vực nhưng không chết, khi đó ông ta lại muốn trả thù. Sau khi biết người đứng đầu nhóm giết vợ mình là Huyền Từ. Ông bèn lẻn vào chùa Thiếu Lâm, lén học các tuyệt kĩ võ công của chùa. Riêng với Huyền Từ phương trượng, ông không thể cho ông ta chết dễ dàng được. Thế là ông cũng bắt cóc con của Huyền Từ, lại lén bỏ vào trong chùa Thiếu Lâm. Gần đây, chính ông là người đã giết vợ chồng Kiều Tam Hòe, Huyền Khổ đại sư, Triệu Tiền Tôn, Đàm Bà và gia đình họ Đơn. Thực ta những vụ này có vẻ mâu thuẫn với tính cách nhân từ hào hiệp, có tầm nhìn xa của Tiêu Viễn Sơn trước kia. Nhưng đây chỉ là tiểu thuyết. Bạn đọc cũng nên tin là thật. 

Huyền Từ vốn đã thừa nhận sai lầm của mình từ lâu. Nhưng ông cũng lên tiếng trách cứ nhà sư áo xám - chính là Mộ Dung Bác - người đã tung tin đồn nhảm. Nhà sư áo xám thừa nhận luôn. Chính vì vụ đó mà ông mới phải giả chết. Sau này Huyền Bi đại sư phát hiện ra ông vẫn còn sống, nên ông mới thủ tiêu ông ta ở Đại Lý. Ý định là muốn Đại Lý và Thiếu Lâm kết oán thù với nhau, không ngờ họ lại quay sang thù nhà mình. Ông giết sư huynh của Thôi Bách Tuyền cũng vì ông đó nhà giàu mà không chịu theo mình làm phản.

Huyền Từ đại sư tự biết mình đã làm hoen ố danh dự phái Thiếu Lâm, nên ông tự phạt mình 200 roi rồi viên tịch. Diệp Nhị Nương thấy thế cũng tự tử theo. Khổ thân Hư Trúc, ngày đầu tiên gặp cha mẹ cũng là ngày cuối cùng được gặp họ. Nhưng Hư Trúc thấu hiểu Phật pháp, cho nên không có cái bụng nhất định phải trả thù như cha con Tiêu Phong.

Lúc này, Tiêu Phong hiểu rằng Huyền Từ chỉ không may bị người ta lừa. Kẻ chủ mưu trong cái chết của mẹ mình là Mộ Dung Bác. Chàng liền tiến lên khiêu chiến. Mộ Dung Bác cười ha hả rồi chạy lên trên núi, đến Tàng Kinh Các của Thiếu Lâm Tự. Cha con Tiêu Phong liền đuổi theo. Phía sau còn có Mộ Dung Phục và Cưu Ma Trí nữa.

Ở Tàng Kinh Các, Mộ Dung Bác thú thật chuyện năm xưa là do mình muốn lập mưu để gây chia rẽ giữa nhà Tống và nhà Liêu. Nếu hai bên có chiến tranh thì nhà mình sẽ thừa dịp vùng dậy. Tiếc là mưu kế không thành. 
Mộ Dung Bác còn đề nghị Tiêu Phong nếu chịu đem quân xuống đánh Tống thì mình xin chịu chết nơi đây. Nhưng Tiêu Phong - vốn đã hiểu nỗi đau của chiến tranh - đời nào đồng ý. Đúng lúc này, một nhà sư quét rác xuất hiện. Ông già này tuy chẳng có danh phận gì ở chùa Thiếu Lâm nhưng kiến thức võ học và Phật học quả thật phi thường. Ông đã hóa giải oán thù giữa nhà họ Mộ Dung và họ Tiêu. Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác tình nguyện quy y ngay tại chùa, làm đệ tử của ông.
Nhà sư già cũng khuyên Cưu Ma Trí nên thôi ham hố võ học của người khác, quay đầu lại là bờ. Nhưng Cưu Ma Trí đời nào chịu tin. Nhân lúc Đoàn Dự mò đến nơi, lão ta đánh trộm chàng một nhát rồi chuồn thẳng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét