3 anh em Tiêu Phong, Hư Trúc và Đoàn Dự cùng nhau đến Tây Hạ xem kén phò mã
Khi Đoàn Dự tỉnh dậy thì đã thấy mình ở trong căn nhà của ông bà Kiều Tam Hòe khi xưa. Thì ra Tiêu Phong thấy Đoàn Dự bị đánh ngất đi, liền chạy đến băng bó vết thương cho chàng, rồi đem chàng về căn nhà này nghỉ ngơi.
Tình cờ làm sao, Chung Linh cũng nhớ thương Đoàn Dự quá nên mò đến nơi này. Hai người gặp lại nhau, vui mừng khôn xiết. Chung Linh đang nấu cháo cho Đoàn Dự ăn thì A Tử cõng Du Thản Chi bước vào. Một người mù, một người què chân, trông thật đẹp đôi.
Đoàn Dự và Chung Linh trốn xuống dưới gầm giường, vì chàng biết cô em mình tính tình độc ác. Chả biết đằng nào mà lần. Vừa chui xuống xong thì thấy có một toán người của Cái Bang đuổi theo Du Thản Chi đến. A Tử liền ra lệnh cho Du Thản Chi dùng hàn băng chưởng giết hết. Chung Linh ở dưới gầm giường sợ đến mặt cắt không còn giọt máu.
Nhân lúc A Tử và Du Thản Chi xuống bếp mò đồ ăn, Đoàn Dự và Chung Linh liền chạy đi. Nhưng lúc ở dưới gầm giường, Đoàn Dự lại bị bụi chui vào mũi, giờ nhịn không nổi, bèn hắt xì một cái. Thế là lộ hàng. Hai người bị tóm gọn.
A Tử nghe Du Thản Chi nói là mắt Chung Linh đẹp lắm, máu ghen ăn tức ở nổi lên, nhất định đòi móc mắt Chung Linh ra cho bằng được.
May sao, lúc này thì Tiêu Phong, Hư Trúc và Tứ Kiếm cũng về đến nơi, bảo đảm an toàn tính mạng, tài sản và đôi mắt cho Chung Linh.
Tối hôm đó, cả nhóm người của Tiêu Phong, Hư Trúc và Đoàn Dự ở lại căn nhà của ông bà Kiều Tam Hòe. Đoàn người quyết định sẽ đi Tây Hạ chơi một chuyến, nhân dịp xem vụ kén chọn phò mã thế nào. Hư Trúc vừa bị đuổi khỏi chùa, vốn đang buồn chán. Đoàn Dự thì tính tình lông bông cũng đã quen. Còn Tiêu Phong thì đang trong kì nghỉ phép hai tháng. Cho nên ai cũng hào hứng với ý tưởng này.
Đang trên đường đi thì Ba Thiên Thạch và Chu Đan Thần đuổi tới, gửi cho Đoàn Dự một bức thư của cha chàng. Trong thư có ghi rõ là muốn chàng nộp đơn ứng cử chức phò mã. Nếu Đại Lý và Tây Hạ có thể liên minh với nhau thì thế nước sẽ càng thêm vững chắc. Đoàn Dự tuy trong bụng không muốn, nhưng lúc này người chàng si mê nhất là Vương Ngữ Yên đã không còn ở bên cạnh. Cuộc sống này còn gì thú vị nữa? Thế nên chàng cứ nhắm mắt gật bừa. Tiêu Phong và Hư Trúc cũng vui vẻ nhận lời đi cùng để giúp Đoàn Dự.
Đoàn người đi đến cổng thành Hưng Châu - nước Tây Hạ thì bị hai gã to béo người Thổ Phồn đứng chặn trước cửa, không cho bất kì người đàn ông nào vào. Đây là thủ đoạn bỉ ổi của vương tử nước Thổ Phồn nhằm loại bỏ các tình địch tiềm năng trong cuộc thi kén phò mã sắp tới.
Lúc này, Mộc Uyển Thanh - vì nhớ Đoàn Dự quá - cũng đã chạy đến nơi. Nàng cùng Đoàn Dự chả tốn hơi sức gì đã đánh gục hai gã kia, mở cổng cho dân lành và trai lành. Đoàn Dự lại dẻo mỏ, thuyết phục được Mộc Uyển Thanh nhập hội.
Đoàn người đi thêm một đoạn nữa thì thấy Tam Đại Ác Nhân đang nắm chặt lấy nhau, tạo thành một sợi dây dài để tóm một cô gái đang nhảy xuống vực tự tận. Tưởng ai xa lạ, hóa ra là nàng Vương Ngữ Yên. Đoàn Dự hốt hoảng vội chạy đến cầu xin mọi người giúp cứu toán người đang treo lơ lửng trên bờ vực đó.
Thì ra Vương Ngữ Yên giận Mộ Dung Phục lơ mình đi mà đến Tây Hạ hỏi cưới công chúa. Biết ông anh họ không coi mình ra gì, nên nàng đành tự vẫn. Mộ Dung Phục chẳng thèm cứu. Vân Trung Hạc nhìn thấy, gái đẹp như thế, đời nào hắn tha, liền tung người bay tới cứu Vương Ngữ Yên, định bụng sau này sẽ mang nàng về chơi cho sướng ... ờ ... cái chân.
Ngoài Tam Đại Ác Nhân ra thì ở đó còn có một gã Thổ Phồn khác đang định đốn ngã cái cây để giết nhóm người của Đoàn Diên Khánh, vô hình chung, sẽ khiến Vương Ngữ Yên chết luôn. Du Thản Chi liền tiến lên đòi yêu sách. Sau khi hắn giết tên đang chặt cây kia, liền cùng A Tử rời đi luôn.
Hư Trúc tiến lên kéo cả dây người lên bờ. Đoàn Dự vui mừng khôn xiết, lại lôi kéo Vương Ngữ Yên về đội của mình.
Vào đến kinh đô nước Tây Hạ, lúc này chẳng còn một khách sạn nào trống, do sự kiện công chúa kén chồng. Đoàn người đành tá túc tạm ở trong một ngôi miếu. Nam một bên, nữ một bên.
Đoàn Dự đêm đó không ngủ được. Nửa đêm chàng mò ra ngoài đi dạo, bỗng dưng thấy Vương Ngữ Yên đang khóc thút thít bên bờ ao gần đó. Đoàn Dự liền chạy ra dỗ dành. Chàng biết Vương Ngữ Yên trong lòng chỉ có Mộ Dung Phục, nhưng cũng muốn nàng biết mình một dạ thật lòng thương yêu nàng, cho nên nói với nàng rằng chàng sẽ đi tranh chức phò mã Tây Hạ, để Mộ Dung Phục không cưới được công chúa, sau này nhất định sẽ lấy nàng làm vợ. Vương Ngữ Yên mừng lắm, nắm chặt tay Đoàn Dự cảm ơn. Đoàn Dự mừng lắm, ngã lộn cổ xuống ao.
Hôm sau, nhà vua Tây Hạ biết vương tử nước Đại Lý cũng đến đăng kí xin làm phò mã, liền cho người mời đoàn của Đoàn Dự vào một khách sạn sang trọng trong kinh thành. Đoàn người nhà Mộ Dung Phục - vốn không thiếu tiền - cũng ở nơi đây.
Mộ Dung Phục biết Đoàn Dự cũng đến tranh tài thì lo lắng lắm. Đêm hôm đó, hắn lén gọi Đoàn Dự ra rồi mang ra một chỗ vắng nói chuyện. Đoàn Dự khuyên Mộ Dung Phục nên quên công chúa Tây Hạ đi mà một lòng một dạ với Vương Ngữ Yên. Kết quả là đối phương không những không nghe, lại ném chàng cắm đầu xuống một cái giếng khô gần đó.
Vương Ngữ Yên đứng gần đó, trông thấy hết. Nàng liền chạy ra tranh luận với Mộ Dung Phục. Chuyện đến nước này, Mộ Dung Phục cũng chẳng giấu diếm gì nữa, thì ra hắn chính là tên võ sĩ Tây Hạ Lý Diên Tông, hôm trước ở trong nhà kho xay lúa đã thấy Vương Ngữ Yên người không manh áo đứng trước mặt Đoàn Dự. Dù nàng tình ngay lý gian, nhưng giờ Mộ Dung Phục đang muốn đá Ngữ Yên để tập trung tán đổ công chúa Tây Hạ, nên hắn nói thế nào chả được.
Vương Ngữ Yên buồn và hối hận quá. Nàng liền nguyện cam tâm chuyển sang yêu Đoàn Dự, sau đó nàng nhảy xuống giếng để tuẫn tiết cùng chàng. Không ngờ nàng nhảy xuống, va đúng vào huyệt Đãn Trung, làm Đoàn Dự tỉnh lại. Hai người không những không chết, mà tình ý lại nồng nàn, bất tận.
Ở trên miệng giếng, Mộ Dung Phục lại gặp Cưu Ma Trí. Lão ta lại sử dụng ngay chiêu trò mà Mộ Dung Phục vừa làm với Đoàn Dự. Thế là Mộ Dung Phục lại bị ném xuống giếng. May mà võ công cao cường nên không thảm như Đoàn Dự.
Cưu Ma Trí lúc này đang bị tẩu hỏa nhập ma, đúng như nhà sư già quét rác ở chùa Thiếu Lâm đã nói. Đến giờ, lão mới hiểu Mộ Dung Bác vốn chẳng tử tế gì, mà chỉ đơn giản là muốn đem mình ra làm vật thí nghiệm, để xem luyện được nhiều tuyệt kĩ của Thiếu Lâm thì có hại gì không. Giận quá, lão ta đánh luôn ba chưởng xuống dưới giếng, ngờ đâu quyển sách luyện công lại rơi xuống luôn. Cưu Ma Trí hoảng quá, vội nhảy luôn xuống giếng.
Ở dưới giếng, Cưu Ma Trí hoảng loạn quờ quạng lung tung, vô tình bóp đúng cổ Đoàn Dự. Vương Ngữ Yên liền lao vào cắn Cưu Ma Trí, vô tình khiến cho nội lực của lão ta ào ào chảy vào trong người Đoàn Dự. Mộ Dung Phục thừa cơ trốn mất.
Cưu Ma Trí tuy bị Đoàn Dự hút hết nội lực, nhưng lại giữ được mạng sống. Ông ta từ đó đại ngộ. Phần đời còn lại chỉ chuyên tu dưỡng và phổ độ Phật pháp. Công lao không phải là nhỏ.
Còn Đoàn Dự tự dưng lại được thêm công phu cả đời của Cưu Ma Trí, nội lực mạnh đến mức không biết đâu mà lần. Chàng chỉ nhảy một cái đã ôm Vương Ngữ Yên bay vọt lên trên miệng giếng.
Hai người không vội vàng gì, chạy ra suối phơi khô quần áo rồi mới về. Trong lúc đó, Mộ Dung Phục cùng đồng bọn phải vất vả lắm mới tiêu diệt được một nhóm võ sĩ của Thổ Phồn đến gây sự.
Từ lúc Đoàn Dự mất tích, Tiêu Phong, Hư Trúc và Ba Thiên Thạch, Chu Đan Thần hết sức lo lắng. Giờ hẹn vào kinh kén phò mã đến rồi mà vẫn không thấy Đoàn Dự đâu, Mộc Uyển Thanh đành phải giả trai, vào thay Đoàn Dự. Thực ra ý định của nàng cũng chả tốt lành gì. Nàng biết Đoàn Dự chắc đang hú hí với Vương Ngữ Yên, cho nên quyết tâm lấy vợ khác cho chàng, khiến chàng tức chơi.
Đoàn người của Tiêu Phong, Hư Trúc vào dự tiệc trước, mãi một lúc sau mới thấy Đoàn Dự, Vương Ngữ Yên và Mộ Dung Phục xuất hiện. Ai nấy đều mừng rỡ vì Đoàn Dự còn sống.
Công chúa Tây Hạ không chơi tỉ võ, đấu văn, mà lại hỏi 3 câu hỏi rất hiểm, yêu cầu các ứng viên trả lời. Đến lượt Hư Trúc, thì chàng phát hiện ra nàng chính là Mộng Cô. Hai người sướng quá, vội lao vào với nhau.
Đoàn Dự ở ngoài, nhận được hung tin từ A Bích là Vương phu nhân đang giăng một cái bẫy nguy hiểm với cha chàng. Cho nên chàng ba chân bốn cẳng, vội cùng bọn Vương Ngữ Yên, Mộc Uyển Thanh, Chu Đan Thần, Ba Thiên Thạch chạy tới cứu. Tại sao Tiêu Phong lại không đi cùng? Chắc là do đã sắp hết kì nghỉ phép.
Lúc này, Bảo Định Đế làm vua đã chán lắm rồi, nên đang gọi Đoàn Chính Thuần về gấp để thay mình tiếp quản ngôi vua.
May mà đội quân đưa tin của cung Linh Thứu đã báo cho Đoàn Chính Thuần kịp thời, để ông cũng những bồ nhí tạm thời đi đường khác về Đại Lý. Đoàn Dự nghĩ thế là xong rồi, liền theo đường chính trở về Đại Lý, xem cha mình lên ngôi. Ngờ đâu nhóm của chàng lại lọt vào bẫy của Vương phu nhân, cả bọn bị đầy tớ của bà ta bắt sống.
Đoàn Dự nhờ nội công thâm hậu nên tỉnh dậy sớm nhất. Thấy mình bị bịt mắt, bịt miệng, trói chặt tay chân ở trong một căn phòng. Vương phu nhân và Mộ Dung Phục cũng ở đó, đang tìm kế để bắt Đoàn Chính Thuần đến đây.
Khéo làm sao, lúc này Tam Đại Ác Nhân đã bắt sống được Đoàn Chính Thuần và bồ nhí, mang đến đây. Đoàn Dự nghe mọi người nói chuyện, mới biết Vương Ngữ Yên hóa ra cũng lại là em gái mình. Thật là đau đớn! Nam Hải Ngạc Thần thấy Đoàn Dự bị trói, đang định chạy đến giải cứu thì bị Đoàn Diên Khánh bắn chỉ giết chết. Vì ông ta sợ Đoàn Dự mà tự do rồi thì còn lâu mới bắt lại được.
Mộ Dung Phục lúc này lại lập mưu lấy lòng Đoàn Diên Khánh. Hắn muốn thay ông ta ép Đoàn Chính Thuần phải nhường ngôi cho Đoàn Diên Khánh. Đoàn Chính Thuần chỉ phải mỗi tật lăng nhăng, nhưng ông vốn là một người rất có khí phách hiên ngang. Đời nào ông để người ta phải ép mình như thế. Mộ Dung Phục lên cơn điên, liền giết hết tất cả các bồ nhí của ông, tức là các bà Nguyễn Tinh Trúc, Tần Hồng Miên, Cam Bảo Bảo. Rồi hắn lại định giết Đoàn Dự nữa, nhưng Đao Bạch Phượng ở đó đã bí mật tiết lộ cho Đoàn Diên Khánh biết rằng Đoàn Dự chính là con ông ta.
Hóa ra 20 năm trước, bà hận chồng bà đi lăng nhăng, cho nên mới mò lên chùa Thiên Long. Ở đó, bà gặp Đoàn Diên Khánh đang sống dở chết dở, liền thích chí quan hệ tình dục với ông ta. Đoàn Diên Khánh cứ tưởng bồ tát giáng trần đang ban cho mình một lời khuyên phải tiếp tục sống. Còn Đao Bạch Phượng cứ tưởng sẽ không có bầu.
Mộ Dung Phục định quay sang giết nốt Đao Bạch Phượng.
Đoàn Dự thấy Mộ Dung Phục định giết mẹ mình thì hoảng quá, vội vùng dậy, dùng Lục Mạch Thần Kiếm đánh cho Mộ Dung Phục chạy mất dép.
Đoàn Chính Thuần thấy bồ nhí chết hết rồi, ông cũng không còn muốn sống làm gì, liền rút kiếm tự vẫn. Vương phu nhân buồn quá, cũng chết theo. Đao Bạch Phượng cũng tự vẫn theo nốt. Nhưng trước khi chết, bà có nói lại với Đoàn Dự rằng chính Đoàn Diên Khánh mới là cha đẻ của chàng. Vương Ngữ Yên, Mộc Uyển Thanh hay Chung Linh, chàng muốn lấy người nào cũng đều được hết.
Đoàn Diên Khánh lúc cuối đời lại thấy mình có một đứa con, mà nó trong tương lai sẽ trở thành vua của nước Đại Lý, sướng quá cười ha hả rồi bỏ đi.
Lúc này nhóm người cứu viện của cung Linh Thứu mới đến nơi.
Đoàn Dự buồn bã đưa thi thể cha mẹ và các bồ nhí của cha về Đại Lý làm lễ an táng. Chàng thành thật kể lại mọi chuyện với Bảo Định Đế. Bảo Định Đế sau khi biết chuyện, vẫn một mực để lại ngôi vua cho Đoàn Dự. Chả biết làm sao, Đoàn Dự đành nhận lời.
Đoàn Dự từ khi lên ngôi vua, hết lòng vì dân vì nước, cho nên nội bộ an bình, thế nước vững mạnh. Tuy nhiên, chàng vẫn lăn tăn, chưa chọn được ai là ý trung nhân của mình trong số những mĩ nữ ở bên cạnh, ví dụ như là Vương Ngữ Yên, Mộc Uyển Thanh, Chung Linh ...
Tóm tắt hay, sinh động, hàu hước nữa. Xin cảm ơn.
Trả lờiXóa