Đã bao giờ, bạn tự hỏi: ai là nhân vật mạnh nhất trong các truyện kiếm hiệp của Kim Dung?
Tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ chơi thôi. Bởi vì làm gì có ai thực sự là thiên hạ vô địch, là không thể bị đánh bại chứ. Kết quả của trận đấu phụ thuộc vào hoàn cảnh và nhiều thứ nữa, ví dụ như, ở dưới nước đánh nhau thì Hoàng Dung còn thắng cả cha nàng là Đông Tà Hoàng Dược Sư. Còn Độc Cô Cầu Bại nếu ăn nhầm phải rau sống chưa rửa thì cũng chỉ vài ngày sau là hy sinh vì mất nước.
Thế nhưng, hãy cứ thử làm phép so sánh xem thế nào.
1) Các nhân vật bản lĩnh số một - tức là gần như không thể bị đánh bại
- Nhà sư quét rác trong chùa Thiếu Lâm (Thiên Long Bát Bộ): đây có thể nói là nhân vật mạnh nhất trong truyện Thiên Long Bát Bộ. Ông ta có thể một mình lấn át cả 5 người Tiêu Phong, Tiêu Viễn Sơn, Mộ Dung Bác, Mộ Dung Phục và Cưu Ma Trí. Nhà sư này lại vô cùng thông hiểu Phật pháp, hiểu rõ lẽ vô thường của cuộc đời. Cho nên chả thèm đứng ra tranh đấu với ai, chỉ chú tâm sống yên tĩnh, nếu được thì tạo phúc cho đời, hóa giải nghiệp chướng cho người đới. Có thể nói, cả về võ công lẫn tư cách đạo đức, sự thấu hiểu cuộc đời, thì nhà sư này là vô địch.
- Trương Tam Phong: ông là một thiên tài võ học. Một mình sáng lập nên phái Võ Đương oai danh lừng lẫy, với yếu quyết lấy nhu thắng cương, lấy tĩnh thắng động. Quả thật là đã mở ra một chân trời mới cho võ học. Hơn nữa, ông còn để lại rất nhiều truyền nhân, như Võ Đương thất hiệp chẳng hạn. Đến cả bây giờ, pho Thái Cực Quyền của ông vẫn được nhiều người luyện tập lúc 5 giờ sáng, từ châu Á cho đến châu Âu, có khi cả châu Phi, châu Mĩ nữa. Bản tính của ông vốn hiền lành, đạo đức, nhân ái giúp đời. Thật là một tượng đài khó có thể vượt qua.
- Độc Cô Cầu Bại (Thần Điêu Hiệp Lữ, Tiếu Ngạo Giang Hồ): ông này được cho là kiếm thần vô địch. Lúc ông ta còn sống, không ai là đối thủ, đến chết vẫn cô đơn, không có đối thủ. Lúc chết đi rồi, còn để lại vài quyển "Kiếm thuật for Dummies", khiến cho Dương Quá, Lệnh Hồ Xung, Phong Thanh Dương lão tiền bối được nở mày nở mặt với đời. Thế nhưng ông Độc Cô Cầu Bại này vẫn còn tính tranh hùng hiếu thắng, cho nên xếp sau nhà sư quét rác ở chùa Thiếu Lâm và Trương Tam Phong một bậc.
- Vương Trùng Dương (Anh Hùng Xạ Điêu): ông này võ công giỏi nhất so với 4 cao thủ đương thời còn lại (đó là: Đông Tà, Tây Độc, Nam Đế, Bắc Cái). Nhưng phải đánh nhau với 4 người kia mất 7 ngày 7 đêm mới thắng nổi. Sau đó lại cũng chết sớm. Thật là đáng tiếc.
2) Các nhân vật bản lĩnh số hai - tức là rất khó để có thể đánh bại
- Trương Vô Kỵ (Ỷ Thiên Đồ Long Ký): anh chàng này luyện được Cửu Dương Chân Kinh, kết hợp với Càn Khôn Đại Na Di của Minh giáo, cộng với vô vàn kiến thức võ học được nghĩa phụ Tạ Tốn truyền thụ. Nếu xét về mặt võ công không thôi thì Trương Vô Kỵ xứng đáng xếp số 1 ở danh sách này. Tuy nhiên, nhược điểm của Vô Kỵ là quá ngây thơ, tốt bụng. Gặp phải đối thủ xinh đẹp, thông minh, tinh quái như Triệu Mẫn thì anh chàng này nguy to.
- Tiêu Phong: đại ca của bộ ba huyền thoại trong truyện Thiên Long Bát Bộ, võ công có thể nói là vô địch đương thời. Không hẳn bởi vì Tiêu Phong giỏi võ nhất, mà bởi vì chàng có khí phách trấn áp đối thủ, cũng như khả năng tùy cơ ứng biến tốt nhất. Nhược điểm của Tiêu Phong là quá cứng nhắc vào nghĩa khí giang hồ, cho nên mới phải chết uổng mạng.
- Hư Trúc: nhị ca của bộ ba huyền thoại trong truyện Thiên Long Bát Bộ. Hư Trúc được thừa hưởng võ công của phái Tiêu Dao cùng với nội công của 3 cao thủ giỏi nhất của môn phái này. Tuy nhiên, Hư Trúc vốn xuất thân là một nhà sư ở Thiếu Lâm Tự, cho nên có cái nhược điểm là dễ tin người, gặp chuyện lớn thì hồ đồ, không quyết định được. Hư Trúc không có bản lĩnh lãnh đạo như Tiêu Phong. Nhưng chính sự rụt rè, từ ái của chàng lại có thể hóa giải được rất nhiều thù oán của người đời.
- Đoàn Dự: tam ca của bộ ba huyền thoại trong truyện Thiên Long Bát Bộ. Đoàn Dự chỉ có 3 bản lĩnh: chạy trốn không ai đuổi kịp với bộ pháp Lăng Ba Vi Bộ, hút nội công của người khác và để biến thành của mình với Bắc Minh Thần Công, và pho kiếm khí vô địch thiên hạ là Lục Mạch Thần Kiếm. Một khi chàng đã sử dụng Lục Mạch Thần Kiếm rồi thì không đối thủ nào có thể đỡ được. Tuy nhiên, nhược điểm là không phải lúc nào chàng cũng sử dụng được pho kiếm khí tối thượng này.
- Chu Bá Thông (Anh Hùng Xạ Điêu, Thần Điêu Hiệp Lữ): cao nhân của phái Toàn Chân, mê võ thuật nhất trên đời, sau này vô tình học được trọn bộ Cửu Âm Chân Kinh, trở nên hơn hội Đông Tà, Tây Độc, Nam Đế, Bắc Cái một bậc. Nhược điểm là quá ngây thơ, thích cá độ. Cá độ mà thua thì tính mạng cũng chẳng cần.
- Quách Tĩnh (Anh Hùng Xạ Điêu): anh chàng này lĩnh hội được Giáng Long Thập Bát Chưởng của Cái Bang lẫn Cửu Âm Chân Kinh, lại thêm thuật Song Thủ Hỗ Bác, tức là 2 tay có thể đánh hai loại võ thuật khác nhau. Quả thật trên đời khó có đối thủ chân chính. Nhược điểm của Quách Tĩnh là ngu dưới mức trung bình.
- Dương Quá (Thần Điêu Hiệp Lữ): anh chàng này lĩnh hội được một phần của Cửu Âm Chân Kinh, cộng với công phu phái Cổ Mộ, và kiếm thuật của Độc Cô Cầu Bại, lại cộng thêm trí tuệ nhanh nhạy, quả là đối thủ ngang tầm với Quách Tĩnh. Nhược điểm là Dương Quá bị cụt mất một tay.
- Đông Phương Bất Bại (Tiếu Ngạo Giang Hồ): anh chàng này luyện được Tịch Tà Kiếm Pháp, trở thành vô địch thiên hạ thời bấy giờ, tuy nhiên, cái giá phải trả cho sự thành công này là phải tự thiến mình.
- Lệnh Hồ Xung (Tiếu Ngạo Giang Hồ): anh chàng này học được kiếm pháp của Độc Cô Cầu Bại, trở thành đệ nhất cao thủ về kiếm pháp thời bấy giờ. Nhược điểm là nếu không có kiếm thì Lệnh Hồ Xung trở nên vô hại.
- Đông Tà: tên thật là Hoàng Dược Sư, là cha của Hoàng Dung, con rể của ông là Quách Tĩnh. Đông Tà bản lĩnh cao cường, môn gì cũng giỏi, lại thông minh tuyệt đỉnh. Mỗi tội có cái tôi quá lớn, không coi người đời ra cái giẻ rách gì.
- Bắc Cái: tên thật là Hồng Thất Công, nick name là Cửu Chỉ Thần Cái, vì ông chỉ còn 9 ngón tay. Lý do là vì sau một lần lỡ việc do ham ăn, ông quyết định chặt một ngón tay của mình để ghi nhớ lỗi lầm này. Hồng Thất Công là truyền nhân của Tiêu Phong, sở trường là Giáng Long Thập Bát Chưởng - do Tiêu Phong và Hư Trúc chỉnh sửa và rút gọn lại từ Giáng Long Nhị Thập Bát Chưởng. Hồng Thất Công tính tình hiệp nghĩa, ưa làm việc thiện, nhưng không để cho người ta biết.
- Nam Đế: tên thật là Đoàn Trí Hưng, cháu của Đoàn Dự. Ông nổi tiếng với môn công phu Nhất Dương Chỉ, tiếc là chưa đủ trình để học được Lục Mạch Thần Kiếm, nếu không thì ông đã trở thành vô địch thiên hạ thời bấy giờ.
- Tây Độc: tên thật là Âu Dương Phong. Ông này cũng thông minh, tài trí như Hoàng Dược Sư, nhưng chỉ thích làm điều tàn ác, sở trường là sử dụng thuốc độc, cùng với môn công phu lợi hại là Cáp Mỗ Công. Công phu này chỉ chịu thua Nhất Dương Chỉ, vì khi chuẩn bị đánh ra, phải ngồi xuống giống như con cóc, lấy tĩnh chế động, dùng chưởng lực lợi hại mà bao phủ toàn bộ đối phương. Lúc này mà bị Nhất Dương Chỉ vô hình bắn tới thì chỉ có nước khóc thét.
- Dương Đính Thiên: giáo chủ của Minh Giáo, luyện được Càn Khôn Đại Na Di đến cấp thứ tư. Ông là vô địch thời đó. Nhưng không may là chết sớm do luyện công bị tẩu hỏa nhập ma.
- Lâm Triều Anh: bà là người yêu của Vương Trùng Dương, võ công tuyệt thế, có khi võ công còn cao hơn cả hội Đông Tà - Tây Độc - Nam Đế - Bắc Cái. Bà là người sáng lập ra phái Cổ Mộ. Trong số các truyền nhân của môn phái này, nổi tiếng nhất là 2 hot girl Lý Mạc Sầu và Tiểu Long Nữ.
- 3 nhà sư chùa Thiếu Lâm (Ỷ Thiên Đồ Long Ký): nick name của 3 nhà sư này là Độ Ách - Độ Kiếp - Độ Nạn. 3 người này đã từng đại bại dưới tay Dương Đính Thiên. Nhưng sau vài chục năm tu tập thì khả năng đánh tập thể vô cùng đáng nể. Trương Vô Kỵ cũng đánh không lại. Thế nhưng nhược điểm của 3 nhà sư này là khả năng solo vẫn còn có hạn.
3) Những nhân vật khó có thể đánh bại
- Thành Côn: là sư phụ của Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn, vì thất tình với vợ của giáo chủ Minh giáo là Dương Đính Thiên mà đem lòng thù hận, quyết tâm tiêu diệt Minh giáo. Ông này rất thông minh, thủ đoạn. Cả mưu mô và võ công đều hơn đệ tử Tạ Tốn một bậc.
- Tạ Tốn: là một trong Tứ Đại Pháp Vương của Minh giáo, tài năng có thể nói là ăn đứt Võ Đương Thất Hiệp. Ở đảo Vương Bàn Sơn một mình đánh tan bầy gà để cướp lấy thanh đao Đồ Long. Ông này văn võ toàn tài, mỗi tội mắc bẫy của sư phụ Thành Côn hơi dễ dàng. Quả là đáng tiếc!
- Dương Tiêu: Quang Minh tả sứ của Minh giáo, rất đẹp trai, đã luyện được Càn Khôn Đại Na Di đến cấp thứ hai. Ngoài ra ông cũng đã đạt đến cảnh giới hiểu được rằng mọi môn phái võ công, thực ra, đều chung một gốc. Dương Tiêu cũng là một người văn võ toàn tài, đa mưu đa trí.
- Phạm Dao: Quang Minh hữu sứ của Minh giáo, hồi trẻ rất đẹp trai, nhưng sau đó tự hủy khuôn mặt để trở thành điệp viên, thăm dò âm mưu của Thành Côn. Phạm Dao võ công sánh ngang với Dương Tiêu, đồng thời cũng là người tỉnh táo, sáng suốt nhất trong cả hội Minh giáo, khi lờ mờ phát hiện ra âm mưu của Thành Côn.
- Võ Đương thất hiệp: là 7 đại đệ tử của Trương Tam Phong, gồm: Tống Viễn Kiều, Du Liên Châu, Du Đại Nham, Trương Tùng Khê, Trương Thúy Sơn, Ân Lê Đình và Mạc Thanh Cốc. Mỗi người đều có sở trường riêng. Khi 7 người này hợp lại với nhau thì quả thật là thiên hạ khó có đối thủ. Tiếc rằng Du Đại Nham bị tàn phế quá sớm, còn Mạc Thanh Cốc sau này bị sát hại. Trương Thúy Sơn thì tự vẫn trong một phút bối rối. Quả là đáng tiếc!
- Nhậm Ngã Hành (Tiếu Ngạo Giang Hồ): là giáo chủ Minh giáo, sau thời của Trương Vô Kỵ khá xa. Ông này là một thiên tài võ học, nổi tiếng với môn Hấp Tinh Đại Pháp, thanh niên bây giờ nhiều người theo học, nhưng hỏa hầu chưa thành, mới đạt đến mức Hấp Diêm Đại Pháp mà thôi.
4) Những nhân vật nữ đáng chú ý
- Hoàng Dung: là con gái rượu của Đông Tà Hoàng Dược Sư, Hoàng Dung là nhân vật nữ hoàn hảo nhất trong truyện Kim Dung. Hồi còn trẻ thì võ công của cô không được cao, nhưng vô cùng thông minh, cho nên luôn có thể thoát thua phút cuối trong mỗi cuộc xung đột. Sau này Hoàng Dung luyện được Cửu Âm Chân Kinh, Đả Cẩu Bổng Pháp cùng các tuyệt chiêu của Đông Tà, trở thành thiên hạ phụ nữ vô địch.
- Thiên Sơn Đồng Mỗ: bà là chị cả trong số các đại đệ tử của phái Tiêu Dao. Võ công luyện đến mức kinh người, có thể cải lão hoàn đồng. Nhược điểm là hơi nóng tính và hạn chế về mặt chiều cao.
- Lý Thu Thủy: là sư muội kiêm tình địch của Thiên Sơn Đồng Mỗ. Võ công tuy không bằng đàn chị, nhưng Lý Thu Thủy cũng có sở trường riêng khiến Thiên Sơn Đồng Mỗ không sao hạ sát được mình. Thêm nữa, bà rất tỉnh táo chọn đúng thời cơ để khiến cho sư tỉ phải ôm hận mà chết (dù sau đó mình cũng chết theo).
- Quách Phù: vũ khí mạnh nhất của cô này là danh tiếng của bố mẹ (Quách Tĩnh và Hoàng Dung), còn thì đụng đâu là hỏng đó, đánh đâu là thua đó. Quách Phù là người đã chặt mất cánh tay của Dương Quá. Cô là nhân vật đáng ghét nhất trong số các vai chính diện của Kim Dung.
- Quách Tương: là em gái của Quách Phù, nhưng Quách Tương hết sức thông minh. Tính tình lại hào sảng, cho nên dễ giao du trong giới giang hồ. Sau này, vì thất tình với Dương Quá mà Quách Tương giác ngộ, tạo ra một môn phái mới, rất có uy danh trong làng võ: phái Nga Mi.
- Triệu Mẫn: là một cô gái xinh đẹp, thông minh. Võ công tuy không giỏi nhưng lại lấy số lượng chiêu thức bù cho chất lượng nội công. Chỉ nhờ vào tài tính toán của mình mà cô ta suýt nữa tiêu diệt thành công Minh giáo cùng hai phái Thiếu Lâm và Võ Đang.
- Chu Chỉ Nhược: là một cô gái xinh đẹp, tốt bụng. Võ công thuộc dạng trung bình khá. Sau này luyện được Cửu Âm Bạch Cốt Trảo trong Cửu Âm Chân Kinh, phiên bản mì ăn liền, cho nên có thể lòe được khá nhiều anh hùng thiên hạ. Tuy nhiên vẫn còn kém xa đẳng cấp của Trương Vô Kỵ.
- Tiểu Long Nữ: là sư phụ kiêm người yêu, đồng thời là vợ của Dương Quá. Tiểu Long Nữ là một học trò xuất sắc của phái Cổ Mộ, võ công thuộc dạng không dễ bị bắt nạt trong giới giang hồ. Tuy nhiên cô chẳng hiểu gì về thói đời, về những nghi thức, lễ nghi, kiêng kị rườm rà của xã hội Trung Quốc bấy giờ.
- Nhậm Doanh Doanh: vũ khí mạnh nhất của cô gái này cũng giống Quách Phù, đó là danh tiếng của bố - ông Nhậm Ngã Hành, chủ tịch Minh giáo. Tuy nhiên, không giống Quách Phù, Nhậm Doanh Doanh là một cô gái tốt, thông minh, biết phân biệt phải trái, và đặc biệt là khả năng tìm bạn trai rất chuẩn. (Nếu bạn chưa biết thì bạn trai của cô chính là Lệnh Hồ Xung)
- Lý Mạc Sầu: sư tỉ của Tiểu Long Nữ, võ công cũng khá, nhưng nổi tiếng giang hồ chủ yếu nhờ việc dùng độc để ám hại người. Cô này chỉ vì người yêu đi lấy vợ mà giết người bừa bãi, thật là hết sức ngang ngược.
- A Châu: võ vẽ không giỏi, nhưng A Châu rất giỏi thuật hóa trang, nhiều lần lừa được các cao thủ giang hồ. Cũng chính vì khả năng hóa trang mà nàng lừa được cả Tiêu Phong, khiến nàng về cõi khác. Tình yêu của A Châu đối với Kiều Phong thật là hết sức sâu đậm, chỉ có trong tiểu thuyết, đồng thời là một tấm gương không nên noi theo đối với các cô gái trẻ.
- A Bích: trình độ võ thuật còn tệ hơn A Châu, nhưng ngoan hiền, xứng đáng là một người vợ mẫu mực.
- A Tử: là một cô gái tính tình độc ác, thầm yêu trộm nhớ Tiêu Phong, nhưng vì cái chết của chàng mà cũng tuẫn tiết chết theo. Về võ công thì A Tử khá hơn chị gái mình là A Châu, cô chuyên sử dụng độc. A Tử tính tình cổ quái, độc ác, nhưng lại không đáng ghét như Quách Phù.